Hịch chứng khoán - version 2

Từng nghe:

Việc đầu tư cốt ở tương lai

Còn phân tích để phòng khi rủi

Như thị trường chứng khoán ta từ trước

Vốn dựng lên từ đất nước canh nông

Hai sàn niêm yết đã chia

Chính sách Bắc Nam cũng khác

Chẳng thèm so với Nasdaq, cóc cần học theo Nikkei

Hay dở kệ thây, ông đây cứ tiến

Cho nên:

Việt Nam quốc, năm Ðức Lương thứ nhất

Đôminic thất tình, chuyển nghề đầu tư chứng khoán

Rồng Capi chí lớn phải vong thân, rồng vàng hoá rắn

Vinacọp kêu gào thảm thiết

Bến Chương Dương, nhiều kẻ suýt gieo mình

Việc xưa xem xét

Chứng cứ còn ghi

Vừa rồi

Nhân anh Cả lên ngồi thừa tướng

Ðòi cổ phần hết cả HOSE

Lũ Khoai tây đã thừa cơ gây loạn

Bọn gian tà còn bán nước cầu vinh

Quyết dìm giá để mua BIDV giá rẻ

Ôm VCB giá cả trời cho

Trần Ðắc Sinh lớn tiếng kêu gào

Đôminic mạnh mồm doạ nạt

Vinacọp nhe răng gầm gừ

Merin Lynh đứng ngoài mưu tính

Vốn vào nhiều mà giá lại chẳng lên

Tin thì tốt mà thị trường lại đỏ

Bọn Khoai tây

Nướng Newbies trên ngọn lửa hung tàn

Vùi Cừu non xuống dưới hầm tai vạ

Dối trên lừa dưới đủ muôn ngàn kế

Gây thù kết oán chẳng ngán sợ ai

Bại nhân nghĩa nát cả đất trời

VNM chúng đang tâm đem bán

PPC bị ép xuống, còng lưng không ngóc

SSI rục rịch chuyển sàn mà vẫn dậm chân tại chỗ

Chốn chốn lưới giăng

Nơi nơi cạm đặt

Tàn hại cả xe ôm, nội trợ

Nheo nhóc thay kẻ góa bụa khốn cùng

Thằng há miệng, đứa nhe răng

Lãi ngàn lần mà no nê chưa chán

Nay mua vào, mai bán ra

Khi kéo lên, rồi lại dìm ngay xuống

Độc ác thay, trúc Nam Sơn không ghi hết tội

Dơ bẩn thay, nước Ðông Hải không rửa sạch mùi

Lòng người đều căm giận

Trời đất chẳng dung tha

Hỡi ôi!

Sông Hồng nước chảy về đâu

Sao tràn lên sàn giao dịch

Một màu máu đỏ

Một màu tanh hôi

Ngoài cửa ngõ, xe ôm buồn nhìn khách

Ở trong nhà, nội trợ ngán thở dài

Kẻ Newbies mặt không còn giọt máu

Bầy cừu non bị xén hết lông

Vợ mắng chồng, con kêu khóc

Tiếng kêu ai oán, hãi hùng

Trời xanh có thấu

Bao nhiêu SH, Dylan

Ai đẩy thế, mà tự rơi xuống vực

Ta đây:

Khoai lang chính hiệu

Ngẫm thù lớn há đội trời chung

Bọn Khoai tây thề không cùng sống

Ðến bữa quên ăn, nửa đêm quên mặc

Thỉnh thoảng mới mát xa, gội đầu thư giãn

Kiên nhẫn chờ thời, mưu đồ nghiệp lớn

Lại ngặt vì:

Tiền tài có hạn

Trí lực không cao

Việc bôn tẩu thiếu kẻ đỡ đần

Nơi duy ác hiếm người bàn bạc

Kẻ bán rồi, ôm tiền làm giá

Chưa chạy kịp, lên mạng kêu gào

Người tham lam, kẻ sợ hãi

Trông người, người càng vắng bóng

Mịt mù như nhìn chốn bể khơi

Bọn Khoai tây mưu hiểm kinh người

Xâm lược nước ta qua đầu tư tài chính

Tổ quốc tươi đẹp nguy cơ giá rẻ

Trên đất mình bỗng thành kẻ làm thuê

Trộm nghĩ:

Ðem đại nghĩa để thắng hung tàn

Lấy trí nhân mà thay cường bạo

Tiền găm sẵn, chờ ngày nổi dậy

Trứng để dành, không bán rẻ cho Tây

Phan Chu Trinh sấm vang chớp giật

Bến Chương Dương trúc chẻ tro bay

Sĩ khí đã hăng

Quân thanh càng mạnh

Dominic nghe hơi mà mất vía

Vinacọp nín thở cầu thoát thân

Thừa thắng đuổi dài, SSI quân ta chiếm lại

Tuyển binh tiến đánh, REE đất cũ thu về

Nhật nguyệt hối rồi lại minh, minh rồi lại hối

Tăng trưởng bền vững chắc

Tương lai sáng rạng ngời

Âu cũng nhờ trời đất tổ tông

Linh thiêng đã lặng thầm phù trợ

Xa gần bá cáo

Vận nước đã lên

Ai nấy đều hay.

--Vì miếng cơm manh áo—

Hỡi ôi!

Thị trường sụp đổ,

Lòng người đau khổ

Ki cóp bằng lao động khó nhọc mười năm

Tiền rủng rỉnh há cũng nổi danh

Mà một thoáng lên sàn

Tiền mất, tật mang tiếng vang như mõ

Nhớ khi xưa

Chịu khó làm thêm

Tiền không nhiều

Nhưng cũng đủ đưa vợ đi xem phim, ca nhạc

Bản tính thật thà

Việc lăng xê, làm giá

Chẳng bao giờ biết!

Sàn chứng khoán đã mở nhiều năm

Chẳng muốn tham gia

Ghét trò buôn lận bán gian

Như nhà nông ghét cỏ!

Nào ngờ thị trường nổi lên

Mỗi ngày kiếm năm phần trăm

Hỉ hả tiền vào ra

Vợ con nở mặt, nở mày

Chẳng phải chém rắn, đuổi hươu

Vẫn khen giỏi quá!

Phen này xin ra sức đoạn kình

Chẳng thèm làm thêm, chẳng thèm xin vợ

Mở túi xắn tay đi hốt bạc.

Khá thương thay

Vốn chẳng phải nhà đầu tư, kinh tế

Theo đuôi đi làm ăn

Chẳng qua chỉ là xe ôm, giúp việc

Thích thì lên sàn

Việc tính toán chẳng bao giờ rõ

Chẳng biết tài chính là gì

Vẫn đặt lệnh nọ kia

Vẫn lời lãi ăn chia đủ cả

Hồng hộc xốc tới, coi tiền như không

Mặc ai cảnh báo nhỏ to

Chen lấn lên sàn, liều mình như chẳng có

Kẻ mua cao, người bán thấp

Làm cho mọi người trợn mắt hồn kinh

Trối kệ tiền của nhà, tiền nợ

Vẫn lăm lăm lời lãi đến cùng

Đâu biết xác phàm vội bỏ

Thị trường mới đỏ có vài phiên

Đã tranh bán với nhau

Tiền thu về không đủ nợ

Nuôi béo mấy thằng Tây

Trăm năm thì trường nói ấy là chữ MÊ

Chẳng bao giờ vinh quy với vợ

Ôi thôi thôi

Chùa Trấn Quốc năm canh ưng đóng lạnh

Chút lòng tham xin trả lại ánh trăng rằm

Tiền với bạc trôi theo dòng nước đổ

Tiếc tiền quá, mẹ già ngồi khóc trẻ

Não nùng thay, vợ yếu chạy tìm chồng.

Ôi

Một trận chơi hoang

Ngàn ngày chết dở

Thương vì hai chữ thiêu thân

Cây nhang nghĩa khí thắp nên thơm

Nói một câu quá khổ

Hỡi ơi

Có linh hưởng.

KinhDoanhNet

Cùng Chuyên Mục