Tuyên chiến với nạn nói tục!
Dự thảo cũng cấm các hành vi như cấm phóng uế, xả rác hoặc các loại chất thải, chất độc hại không đúng nơi quy định gây ô nhiễm môi trường tại nhà chung cư. Cấm ném bất cứ vật gì từ của sổ, ban công của căn hộ; cấm chăn nuôi, thả gia súc, gia cầm, trừ một số vật nuôi cảnh theo quy định.
Cấm nói tục, chửi bậy, đánh, cãi nhau… là một trong số hàng loạt hành vi nghiêm cấm khi sống ở chung cư.
Các hành vi đốt vàng mã, đốt lửa trong nhà chung cư, trừ địa điểm hóa vàng mã do Ban Quản lý tòa nhà quy định cũng bị nghiêm cấm. Ngoài ra, dự thảo còn đưa ra việc cấm đối với cư dân không được phơi, để quần áo hoặc và bất cứ vật dụng nào trên lan can hoặc ở phần không gian từ lan can trở lên hoặc vắt ngang cửa sổ của căn hộ.
Kinh doanh các ngành nghề có liên quan đến vật liệu nổ, dễ cháy, gây nguy hiểm cho tính mạng, tài sản của người sử dụng nhà chung cư; mua bán, tàng trữ, sử dụng trái phép chất ma túy tại căn hộ và các khu vực khác trong nhà chung cư; đánh bạc, hoạt động mại dâm…… là hàng loạt hành vi nghiêm cấm khác ở dự thảo.
Đối với khách ra vào nhà chung cư phải đăng ký, xuất trình giấy tờ chứng minh nhân dân tại quầy lễ tân (nếu có) hoặc tại tổ bảo vệ và phải tuân thủ sự hướng dẫn của lễ tân hoặc bảo vệ của nhà chung cư. Trong trường hợp cần thiết, lễ tân hoặc bảo vệ của nhà chung cư được giữ các giấy tờ chứng minh nhân thân của khách ra vào nhà chung cư để phục vụ cho việc kiểm soát an ninh, an toàn của nhà chung cư.
Người đến tạm trú tại căn hộ phải đăng ký danh sách người tạm trú với quầy lễ tân (nếu có) hoặc tại tổ bảo vệ; đăng ký tạm trú tại cơ quan công an cấp phường sở tại; các nhân viên làm việc trong khu văn phòng, dịch vụ, thương mại phải đăng ký với quầy lễ tân (nếu có) hoặc tại tổ bảo vệ.
Theo dự thảo, chủ sở hữu, người sử dụng, người tạm trú và khách ra vào nhà chung cư nếu có hành vi vi phạm những điều cấm trên thì tùy theo mức độ vi phạm sẽ bị xem xét, xử lý theo quy định của pháp luật và phải bồi thường thiệt hại do hành vi vi phạm của mình gây ra.
Liệu có dễ thực thi?
Tuy nhiên, nói về vấn đề này, nhiều chuyên gia tỏ ra quan ngại về khả năng thực thi. Vì nếu muốn thực hiện được văn bản không mang tính bắt buộc thì phải có điều kiện kèm theo và người thực hiện các quy định ấy như thế nào. Đối với người nói tục, nói bậy thì cơ chế phạt thế nào, hay phê bình như thế nào, hay sẽ thông báo cho gia đình, nhà trường thế nào ?...
Hơn nữa, việc xác định mức độ như thế nào được coi là nói tục cũng rất khó. Giám đốc Sở VH-TT-DL Hà Nội Tô Văn Động giải thích: Việc chưa có bộ quy tắc ứng xử cũng là chưa có cơ sở xác định hành vi, lời nói thiếu văn hóa cũng là một trở ngại không nhỏ. Nếu bộ quy tắc được đưa ra vào cuối năm nay, cũng khó có thể xử lý nói tục, chửi bậy. Bởi bộ quy tắc ứng xử chỉ là bộ quy tắc, chứ không phải văn bản pháp quy, vì vậy khó có thể dựa vào đây để đưa ra chế tài xử phạt chửi tục, nói bậy.
Ông Động cũng nói thêm: “Việc cấm nói tục, chửi bậy chỉ có thể mang tính chất vận động, hướng dẫn. Biện pháp mà chúng tôi đang làm hiện giờ là tuyên truyền, đấu tranh, bên cạnh đó, cũng cần tất cả mọi người cùng vào cuộc. Đề xuất là vậy nhưng khả năng khó thực hiện được lắm. Vì nói tục, chửi bậy muốn phạt cũng phải có chứng cứ chứ. Kể cả có quay clip người chửi bậy rồi đưa lên mạng, nhưng nếu người đó không nổi tiếng thì cũng rất mất thời gian để truy ra tung tích, tên tuổi.
Mai Hoa - (Tổng hợp theo Infonet,Thanh Niên)