Báo Kinh doanh & Pháp luật số 95 và 96 đã đề cập đến cuộc tình “ chồng giã, vợ hờ”, với không ít những thủ đoạn thâm độc, của ông Nguyễn Sỹ Ngọc - Tổng giám đốc Công ty Xi măng Vi Cem Tam Điệp đã bầy mưu tính kế đẩy Lan-( người tình đã ăn ở với Ngọc gần 20 năm) vào vòng lao lý.
Để rộng đường dư luận, số báo này KD&PL trở lại và làm sáng tỏ thêm những tình tiết oan sai, không phù hợp pháp luật. Bản án phúc thẩm đã vi phạm thủ tục tố tụng, vi phạm trong việc áp dụng pháp luật. Theo đó, dẫn đến oan sai nghiệt ngã, xô đẩy người con gái vô tội phải gánh chịu hậu quả 21 tháng tù. Nỗi oan và nỗi đau bị “người đàn ông của đời ta” phản bội; Lan đã làm đơn kêu cứu khắp nơi, nhưng tất cả đều rơi vào im lặng đáng sợ. cuối cùng Phạm Thị Ngọc Lan phải tìm đến cái chết, treo cổ tự vẫn, mới mong được cứu rỗi.?
Bất chấp những chứng lý... khách quan...
Như KD&PL đã đề cập, ngày 26/12/2011 Cơ quan cảnh sát điều tra tỉnh Ninh Bình ra quyết định khởi tố bị can Phạm Thị Ngọc Lan và bắt tạm giam. Theo đó, ngày 26/9/2012 TAND thị xã Tam Điệp, Ninh Bình ra Bản án sơ thẩm tuyên phạt Lan tội “cưỡng đoạt tài sản” và xử phạt Lan 12 tháng tù. Mặc dù không đủ chứng cứ kết tội, có quá nhiều mâu thuẫn trong lời khai của cái gọi là “người bị hại” và hơn một tá “người làm chứng”, hầu hết là cán bộ nhân viên đang công tác ở Công ty xi măng ViCem Tam Điệp, lời khai hôm trước mâu thuẫn lời khai hôm sau. Cũng như có quá nhiều tình tiết oan sai chưa được xác minh làm rõ.?
Lẽ đương nhiên là Lan đã làm đơn kháng cáo Bản án sơ thẩm số 68/2012/HSST, theo thủ tục phúc thẩm. Ngày 05/12/2012 TAND tỉnh Ninh Bình ra Bản án phúc thẩm số 36/2012/HSPT, với nội dung: “ Giữ nguyên Bản án sơ thẩm về tội danh. Tuyên phạt bị cáo Phạm Thị Ngọc Lan phạm tội Cưỡng đoạt tài sản...”, bất chấp các chứng lý khách quan khác... và dù không có bất kỳ căn cứ nào để “tăng nặng” theo luật định, Tòa án phúc thẩm vẫn xử phạt bị cáo Phạm Thị Ngọc Lan 21 tháng tù” , tăng nặng thêm 9 tháng so với phúc thẩm.
Chị Phạm Thị Ngọc Lan
Trước hết, để xác định Lan có hành vi “cưỡng đoạt tài sản” hay không, việc quan trọng đầu tiên, ngoài xác định “ động cơ, mục đích” hành vi gọi là “tội phạm” theo quy định tại khoản 2 Điều 62 Bộ luật Tố tụng Hình sự (BLHS), Cơ quan tiến hành tố tụng còn phải chứng minh “có hành vi phạm tội xẩy ra hay không, thời gian, địa điểm và những tình tiết khác... cố ý hay không cố ý, tính chất mức độ thiệt hại...”, nguồn tiền, cách thức chuyển tiền và ai là người chiếm đoạt... theo quy định khoản 1, khoản 2 Điều 63 BLTTHS. Thế nhưng, những chứng cứ cơ quan tiến hành tố tụng chứng minh hành vi gọi là “phạm tội” của Lan hoàn toàn chưa đủ, mâu thuẫn, thiếu khách quan.
Trong đơn kháng cáo của Lan cũng như quá trình theo dõi diễn biến 2 phiên tòa xét xử, nhiều lần Lan khẳng định, (với những chứng cứ là băng ghi âm lời khai của người làm chứng) rằng: nguồn tiền 20 triệu cô Huệ chuyển trả cho Lan chính là tiền của Lan, do ông Ngọc lấy của Lan giao cho Huệ. Điều lạ lùng là, mọi chứng cứ trên đều “chống lại” Ngọc và Huệ. Thế nhưng, cơ quan tiến hành tố tụng không hiểu sao chỉ căn cứ vào lời khai của cô Huệ, để cho rằng: Lan đến chỗ Huệ ở đe dọa, tống tiền Huệ...
Thậm chí còn sử dụng lời khai của cô Nguyệt (BL 131) là người “chỉ nghe Huệ kể lại”, cũng được tòa chấp nhận? Trong khi đó, lời khai của bà Phạm Thi Tuyết (BL 180), là người có mặt tại phòng Huệ, cùng đi với Lan và Huệ lúc đó khai rõ: “Huệ hỏi người đàn ông tên Ngọc một câu: “Hôm đi Sầm Sơn với chú, cháu không cho ...chú có buồn không?”.Câu hỏi này, xuất phát từ miệng lưỡi của Huệ, rõ ràng chứng minh Huệ và Ngọc có đi Sầm Sơn và 2 người có mối quan hệ với nhau!?.
Về nguồn tiền cho là “Cưỡng đoạt”,tại Biên bản ghi lời khai ngày 22/10/2011 (BL 48) Cô Huệ khai: “Tôi phải vay tiền của chị Nguyệt và nhờ mẹ đi vay tiền nữa”. Nhưng cũng cô Huệ, tại Biên bản khai ngày 05/02/2012 (BL 58) Cô Huệ lại khai: “Tôi nhờ bạn bè và gia đình vay mượn được 20 triệu đồng”. Lại cũng cô Huệ, tại(BL 63), khai ngày 19/5/2012, với bản chất tiền vay lại mâu thuẩn với lần trước. “Tôi đã kể lại sự việc với bố, mẹ tôi, nhờ bố mẹ đi vay mượn giúp tôi số tiền đó”.
Chỗ khác, chị gái Huệ là Nguyễn Thị Vân, khai ngày 01/11/2011, là Huệ chỉ nhờ mẹ tôi đi vay tiền 2 lần, mỗi lần 10 triệu đồng”.v.v... Điều này, bản thân nó đã nói lên tất cả. Nguồn gốc số tiền mà Huệ “đánh tiếng” đi vay đưa cho Lan, là chưa thống nhất. Điều này lý giải rõ Cô Huệ hoàn toàn không vay mượn của ai, mà chỉ lấy tiền ông Ngọc đã cho trong lần “du hí” tại Sầm Sơn để trả cho Lan, rồi Lan trả lại cho Ngọc mà thôi!
Điều đáng quan ngại là, tất cả các nhân chứng đều có sự sắp đặt của Ngọc, nhằm tố cáo Lan tội “cưỡng đoạt tài sản” đều vắng mặt tại các phiên Tòa. Họ sợ đối diện với lẽ phải, đối diện sự thật. Tội vu khống “có tổ chức”, hạ gục người vô tội, nên lẫn trốn cũng là điều dễ hiểu. Âý thế mà Tòa án lại kết tội Lan “cưỡng đoạt tài sản”, là không phù hợp. Càng không chứng minh được Lan có hành vi phạm tội. Theo điều 135 BLHS.
Bản án phúc thẩm số 36/12/HSPT rõ ràng đã vi phạm thủ tục tố tụng, vi phạm việc áp dụng pháp luật? Trang 5 Bản án phúc thẩm tuyên: “...Bị cáo có bố là liệt sỹ, nhân thân chưa có tiền án, tiền sự... Bản án sơ thẩm xử phạt bị cáo 12 tháng tù là mức khởi điểm... Bị cáo tỏ ra ngoan cố không thành khẩn nhận hành vi phạm tội, chưa khắc phục trả lại tài sản cho người bị hại. Vì vậy mức hình phạt là quá nhẹ cần chấp nhận kháng cáo của Cô Huệ để tăng hình phạt đối với bị cáo...”
Bản án phúc thẩm căn cứ 02 tình tiết: “Ngoan cố và chưa khắc phục trả lại tài sản...” để làm tình tiết “tăng nặng” đối với Lan là hoàn toàn sai quy định của pháp luật. Cần nhấn mạnh, tình tiết “không nhận tội” và “chưa trả lại tài sản...” đã được Bản án sơ thẩm xem xét, xử lý.Và tại phiên tòa phúc thẩm, vị đại diện Viện kiểm sát đã nêu quan điểm có phần xác đáng: (tại trang 3 Bản án phúc thẩm số 36/2012/HSPT) “ Đề nghị Hội đồng xét xử áp dụng điểm a, khoản 2 Điều 248 Bộ luật tố tụng hình sự, không chấp nhận kháng cáo kêu oan của bị cáo Phạm Thị Ngọc Lan và kháng cáo tăng hình phạt của người bị hại là cô Nguyễn Thị Huệ và giữ nguyên bản án sơ thẩm”. Như vậy, không có căn cứ nào, hay tình tiết mới nào để Tòa án cấp phúc thẩm tăng nặng hình phạt của Lan so với sơ thẩm!?.
Đến thẩm quyền điều tra... không phù hợp pháp luật
Khoản 4 Điều 110 BLTTHS quy định “Cơ quan điều tra có quyền điều tra những vụ án hình sự mà tội phạm xẩy ra trên địa bàn của mình...” cụ thể trong trường hợp tội cưỡng đoạt tài sản , yếu tố hoàn thành tội phạm là “nhằm chiếm đoạt”. Ở đây, cả Lan và Huệ đều thường trú tại Thanh Hóa, Cô Huệ nhờ người chuyển tiền cho Lan, (cô Huệ và những người này khai là tại quán Karaoke Hoàng Anh ở Thanh Hóa, tiền được chuyển cho Lan cũng tại ngân hàng ở Thanh Hóa. Rồi ngay cả hành vi “nhắn tin đe dọa...” mà cô Huệ khai (nếu có), thì Lan cư ngụ tại Thanh Hóa - cũng chỉ có thể gửi đi từ Thanh Hóa. Thế nhưng, vụ việc lại do công an Tỉnh Ninh Bình thụ lý là hoàn toàn không phù hợp. Ngoài ra, lại còn dùng xe con của Công ty Xi măng Tam Điệp đi vào Thanh Hóa để bắt Lan. Điều này một lần nữa nói lên đã có sự móc nối giữa Ngọc với nhiều người khác đang thực thi nhiệm vụ ở tỉnh Ninh Bình?
Một khi đạo đức suy đồi, xuống cấp, thì người ta “dám làm tất cả”. Trường hợp này hoàn toàn đúng với Nguyễn Sỹ Ngọc. Thể hiện ở chỗ: Khi bà Đỗ Thị Loan (mẹ đẻ Nguyễn Thị Ngọc Lan), chứng kiến cảnh bất công, tù tội mà Ngọc đã gây ra cho con gái bà. Là người mẹ bà đã trực tiếp viết đơn tố cáo những hành vi tội ác của Ngọc tới các cơ quan công quyền và các cơ quan ngôn luận để kêu cứu. Thế mà, cái người đã ăn ở với con bà gần 20 đó đã không ngần ngại viết Đơn tố cáo, gửi tới Công an Ninh Bình, “đề nghị khẩn cấp bắt và xử lý bà theo điều 122 luật hình sự...”
Thay cho lời kết: chúng tôi xin trích một đoạn trong lá đơn tố cáo của bà Đỗ Thị Loan, gửi cho các cơ quan chức năng và cơ quan ngôn luận rằng: “... Ông Ngọc là người có chức có quyền, có vợ, con. Là đảng viên, một lúc quan hệ với hai cô gái. Như thế, ông Ngọc đã vi phạm luật hôn nhân gia đình. Xét về mặt đạo đức, ông ta quan hệ với con gái tôi thời gian dài như vậy, bây giờ trở mặt, dùng quyền chức để hảm hại con tôi, đẩy con tôi vào vòng lao lý. Xin hỏi, ông Ngọc có còn xứng đáng vị trí lãnh đạo ở một Công ty ViCem Tam Điệp hay không? Vì sao Tổng Công ty Xi măng Việt Nam lại thiếu trách nhiệm, có biểu hiện bưng bít sự thật, che đậy dã tâm tội lỗi, táng tận lương tâm của Ngọc là vì sao!?Xin các quý vị ra tay cứu giúp để trả lại danh dự, sức khỏe, và tương lai cho con gái tôi được nhờ?
Nhóm phóng viên khu vực Bắc Trung bộ