Vụ cố ý gây thương tích ở Bắc Ninh: Chuyện bây giờ mới kể

(Kinhdoanhnet)- Cho đến thời điểm này, vụ án “Đàm Thuận Thao cố ý gây thương tích” có thể coi là gây chấn động do những tình tiết đáng kinh ngạc liên quan tới quá trình điều tra và tố tụng. Dù bị cáo một mực không nhận tội, dù các vật chứng không ăn nhập với lời cáo buộc, Đàm Thuận Thao vẫn bị đẩy vào tù trong gần 1 năm.

PV: Thưa anh, anh đã tiếp nhận bào chữa cho Đàm Thuận Thao trong hoàn cảnh nào?

Luật sư Trương Anh Tú: Đây có lẽ là một cơ duyên giữa tôi và Đàm Thuận Thao. Tôi không phải là người bào chữa cho Thao ngay từ đầu, thậm chí trong phiên phúc thẩm thứ nhất, tôi cũng chưa góp mặt. Phải chờ đến sau phiên toà phúc thẩm thứ nhất, ông bác của Thao mới hớt hải bắt xe ôm từ Bắc Ninh lên Hà Nội gặp tôi. Theo lý thường, tôi sẽ từ chối bào chữa cho Thao, vì thời điểm đó là quá muộn, luật sư không thể đủ thời gian thu thập được các chứng cứ để bảo vệ thân chủ của mình. Tuy nhiên, ông bác của Thao rất khẩn khoản, nên tôi miễn cưỡng nhận lời.

Việc đầu tiên của tôi là đến trại giam của công an Bắc Ninh để gặp Thao. Tôi bảo Thao thế này: “Chuyện cháu đánh bà Hoa, camera giám sát của nhà cháu đã ghi lại được. Cháu đừng tưởng camera đó hỏng - nó đã được sửa từ lâu mà cháu không biết. Thôi, tôi là luật sư do bố mẹ cháu thuê đến để bảo vệ quyền lợi của cháu, có thể nào thì cháu cứ kể thật để tôi còn liệu đường chối tội cho”. Đấy là tôi đánh đòn tâm lý, tôi muốn xem phản ứng của Thao thế nào. Ai ngờ, Thao phản ứng rất quyết liệt, khẳng định rằng không động chạm gì đến bà Hoa. Nhìn sâu vào mắt Thao, tôi thấy không có một chút dối trá nào. Tuy không nói ra, nhưng sự phản ứng của Thao khi đó đã tạo ra trong tôi một niềm tin nội tâm mãnh liệt rằng Thao vô tội.

Vụ cố ý gây thương tích ở Bắc Ninh: Chuyện bây giờ mới kể - Ảnh 1

    Cả hội trường hò reo vui sướng khi Thao được trả tự do

PV: Cứ cho rằng anh có niềm tin nội tâm là Thao vô tội. Song, đó không thể là điều có thể đem ra làm luận điểm tranh tụng trước toà. Anh đã làm thế nào?

Đúng vậy, Tôi đã xem kỹ hồ sơ vụ án. Trong khi sao chụp hồ sơ vụ án, khi lật tới bức ảnh chụp vết thương của bà Hoàng Thị Hoa (theo cáo trạng, đó là vết thương do Thao sử dụng dùi đục đánh từ phía sau đầu bà Hoa mà gây ra), hai chúng tôi, không ai nói với nhau câu nào nhưng gần như reo lên khi hiểu rằng bức ảnh là “bản lề” của vụ án này. Bức ảnh chính là mấu chốt, làm thay đổi vụ án. Căn cứ vào hình dạng vết thương (hình tròn), mức độ và vị trí của vết thương, tôi đã chứng minh được trước toà - và tất cả đều phải thừa nhận - là những vết thương ấy không thể do dùi đục gây ra. Tức là chả có cái dùi đục nào trong vụ án này hết. Tất cả chỉ là sản phẩm của sự tưởng tượng.

PV: Dường như con đường tìm chứng cứ bảo vệ cho Thao rất thuận lợi. Không có khó khăn nào sao, thưa anh?

Thực sự không dễ dàng như vậy. Trở ngại đầu tiên là vấn đề thời gian. Chúng tôi - tức là văn phòng luật sư Trương Anh Tú gồm cả một hệ thống giúp việc đông đảo - đã tiếp nhận vụ việc ở thời điểm quá trễ. Dù vận dụng tất cả sức lực, trí lực, làm việc liên tục 16 giờ một ngày, chúng tôi cũng rất vất vả mới hoàn toàn thấu hiểu được vụ án. Có những ngày chúng tôi chạy đi chạy lại từ Hà Nội - Bắc Ninh hai vòng.

Khi vấn đề luật pháp, chứng cứ được khai thông thì cái khó lại nằm ở lòng người. Xưa nay, vẫn có thông lệ bất thành văn là “án tại hồ sơ”. Khi toà sơ thẩm đã xét xử và tuyên Thao có tội, sẽ là một trở ngại cao như núi đối với luật sư nếu muốn gỡ tội được cho thân chủ. Tuy nhiên, như các anh cũng đã biết, chúng tôi có đủ căn cứ để chứng minh rằng Đàm Thuận Thao không gây thương tích cho bà Hoa như cáo trạng.

Vụ cố ý gây thương tích ở Bắc Ninh: Chuyện bây giờ mới kể - Ảnh 2

   Luật sư Trương Anh Tú bào chữa cho bị cáo tại phiên tòa

PV: Chúng tôi được biết, trước khi bào chữa cho Thao tại phiên toà phúc thẩm ngày 28/7, anh đã gặp Thao một lần chót. Anh đã nói gì với Thao ngày hôm ấy?

Sẽ là hơi kỳ lạ, nhưng tôi đã khuyên Thao nhận tội trong buổi gặp đó. Tôi nói với Thao như sau: “Đằng nào thì cháu cũng đã chịu án tù được 9 tháng rồi. Bây giờ, cháu cứ nhận tội đi, rồi chú sẽ xin cho cháu cái “án treo”. Như vậy là tiện cho tất cả mọi người. Chú được việc mà cháu cũng không phải ngồi tù nữa”. Đấy là tôi thử lòng Thao lần cuối cùng. Đúng như dự đoán của tôi, Thao phản ứng mạnh mẽ. Thậm chí, Thao còn bảo sẽ chấp nhận ngồi tù 30 tháng như phán quyết của phiên sơ thẩm, sau khi ra tù sẽ làm đơn khiếu kiện. Thao đã vượt qua bài thử cuối cùng của tôi, và tôi cũng loại bỏ những nghi ngờ nhỏ nhất trong lòng.

Khi tôi nói với Thao điều đó không phải phải là không có cơ sở, số là chúng tôi nhận được Thông báo phiên tòa vào ngày “lơ lửng” trong tháng đó là ngày 23/6/2015 (phiên này bị hoãn sang phiên 28/7), từ lúc nhận được Thông báo và trên đường vào trại tạm giam gặp Thao tôi cứ lẩm bẩm 23, 23 và chợt nhận ra sự trùng hợp thú vị với ngày Thao bị tạm giam 23/10/2014, tôi cười lớn một mình trên xe khi phán đoán ra “đáp án”, đó là (nhiều khả năng) Thao sẽ bị xử 24 tháng án treo (Bản án sơ thẩm tuyên 30 tù giam) và theo luật một ngày giam bằng ba “ngày treo”, nếu như vậy Thao sẽ được thả tự do ngay tại phiên tòa, nhưng tôi và Thao đã quyết không thỏa hiệp.

PV: Tại phiên toà phúc thẩm, TAND Bắc Ninh đã tuyên huỷ án sơ thẩm, trả hồ sơ điều tra lại và thả tự do cho Thao. Anh đánh giá như thế nào về kết quả này cũng như diến biến tiếp theo?

Tôi rất vui vì khi toà tuyên như vậy. Điều này chứng tỏ tôi và cộng sự đã làm đúng để bảo vệ một thân chủ khỏi vòng lao lý. Tuy nhiên, đây chưa phải là tất cả những gì tôi kỳ vọng. Tôi mong muốn trong phiên toà tiếp theo, Thao sẽ được trắng án.

Trong vụ án này, những chứng cứ cơ bản để buộc tội đối với Thao là không có hoặc đã bị hủy, do đó vấn đề tuyên trắng án cho Thao sẽ không khó dưới góc độ pháp luật, nhưng sẽ khó ở lòng người. Nhưng tôi tin là việc tuyên vô tội với Thao chỉ còn là vấn đề thời gian.

Xin cảm ơn anh!

Báo Kinh doanh & Pháp luật sẽ tiếp tục thông tin vụ việc đến bạn đọc.

Nam Hưng (ghi)

Mọi thông tin phản ánh, kiến nghị của quý độc giả xin vui lòng gọi số: 0904309996 hoặc email: banbandockdpl@gmail.com

KinhDoanhNet

Cùng Chuyên Mục